Vợ sắm sửa làm đẹp đón Tết hết 3tr, chồng nặng nhẹ đòi ly dị: “Mẹ anh mặc 1 cái áo 30 năm kìa”

Đã đăng

Sắp Đến Tết Âm Lịch, Chị Vợ Này Sắm Sửa Quần Áo, Làm Tóc Tai Để Đón Tết Nhưng Lại Không Nhận Được Sự Ủng Hộ Từ Chồng. Đã Vậy, Chồng Còn Đòi “Đổi Luôn Mẹ Cho Con”…

Là phụ nữ, hầu như ai cũng thích chăm chút cho ngoại hình của bản thân. Đặc biệt là trong dịp Tết đến, xuân về, họ muốn sắm cho bản thân những bộ quần áo mới, tạo một kiểu tóc mới để tự tin hơn khi gặp gỡ mọi người. Mãi một năm làm việc vất vả lại tất bật lo chuyện cơm nước chồng con chẳng có dịp nào chưng diện thì Tết phải “bung xõa” thôi chị em nhỉ?

Ấy vậy mà, “mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh”, đâu phải anh chồng nào cũng thấu hiểu được niềm mong mỏi này…

Mới đây có cô vợ trẻ đi mua sắm ít quần áo mới và “tút tát” lại quả đầu chuẩn bị đón Tết nhưng lại bị chồng “mặt nặng mày nhẹ”  khiến cộng đồng mạng xôn xao.

“Em với chồng em cưới nhau được 4 năm rồi, em làm văn phòng, nên cũng có mua quần áo để mặc thay đổi khi đi làm, chồng em cứ nói ra nói vào khiến em rất mệt mỏi, mặc dù em mua là tiền của em, em chưa xin chồng em bất cứ đồng nào.

Ấy vậy mà hôm nay anh ấy nói muốn đổi vợ vì em đi làm tóc với mua ít đồ mặc Tết, anh ấy với em nói to tiếng với nhau một lúc, sau anh ý bỏ đi và nhắn tin như này cho em, em mệt mỏi quá, em chẳng biết phải làm sao nữa. 

Em tâm sự với mẹ em thì mẹ em bảo em cố gắng vì con, về xin lỗi rồi hàn gắn với chồng, nhưng thật sự em mệt mỏi lắm rồi các chị ạ” –  Nguyên văn dòng tâm sự của chị vợ.

hình ảnh

hình ảnh

hình ảnh

Vợ trẻ buồn vì Tết đến nơi rồi mà chồng chẳng tâm lý (Ảnh chụp màn hình/ Group: Tâm sự con gái)

Chỉ vì vợ đi làm tóc và mua đồ sắm Tết hết 3 triệu mà người chồng không giữ được bình tĩnh, còn đòi “đổi mẹ cho con”, trong khi rõ ràng chị vợ có chia sẻ chị làm văn phòng phải ăn mặc đẹp để phù hợp môi trường làm việc và tiền đó chị tự làm ra chứ chẳng phải xin xỏ hay phụ thuộc vào chồng.

Cộng đồng mạng: Tầm này đổi kiểu tóc, đổi quần áo là dở rồi. Phải đổi chồng ngay nhé chị ơi!

Nhiều người cho rằng anh chồng khá tính toán, keo kiệt, đã vậy còn không biết kiềm chế cảm xúc lúc nóng giận:

– “Tin tui đi lời khuyên nhịn vì con là 1 lời khuyên đi vào lòng đất và đưa cuộc sống của bạn xuống địa ngục

– “Chả bù cho vợ tôi, tôi toàn bắt tiêu tiền mà không chịu tiêu cho”

hình ảnh

(Ảnh minh họa: easysalon, plo)

Đọc những dòng tâm sự buồn của người vợ trẻ mà thấy sao chị em phụ nữ chúng mình lấy chồng như đánh một canh bạc, xinh đẹp giỏi giang cũng không bằng may mắn nhỉ? Nhìn qua cách anh chồng đối xử với chị vợ, không cần phải nghĩ nhiều tôi đoán chắc, anh này gia trưởng, tư duy thấp, cách hành xử chưa tinh tế. Kể mà chị vợ không làm ra đồng nào thì nhắc vợ dùng tiền có căn bản tí thì chẳng sao, đằng này người ta làm ra tiền mà có mỗi dịp Tết để chưng diện cũng nặng nhẹ thì tôi chịu đấy!

Mới mấy hôm trước thôi, trên mạng xã hội có chia sẻ câu chuyện anh chồng trẻ kia vì vợ “stress nặng” sau sinh mà cứ vài ngày là “bắn” ngay cho vợ cả 100 triệu “tút tát” nhan sắc, chẳng lấy một lời than phiền. Bởi mới nói, người đàn ông yêu bạn chỉ sợ lo cho bạn không đủ, còn người không yêu bạn chỉ thấy bạn đòi hỏi quá nhiều. Cùng là phụ nữ nhưng có người được chồng cưng như trứng lại có người sống phụ thuộc, làm gì cũng phải để ý đến sắc mặc, cảm xúc của chồng.

 Còn bạn, nếu ở trong trường hợp này sẽ giải quyết như thế nào, cùng chia sẻ nhé!

Nguồn bài viết: Group Tâm sự con gái

Vay tiền bố vợ vẫn phải trả gốc lẫn lãi không thiếu đồng nào, tôi cấm vợ Tết này về ngoại luôn

Nói chẳng quá, hồi ấy đầy người xinh đẹp và tài giỏi hơn vợ thích tôi. Nhưng khi đó hai đứa yêu nhau rồi. Gia đình nhà vợ tôi thì lại có điều kiện. Thành ra, tôi cứ nghĩ cưới nhau thì sẽ được nhà cô ấy hậu thuẫn.

Đúng là đám cưới của tôi có to thật. Chỉ tính riêng tiền hoa tươi đã lên tới gần 200 triệu. Hồi đó ai đến dự cưới cũng trầm trồ, khen tôi khéo chọn vợ. Vào được gia đình có tiền như vậy thì còn lo gì nữa. Bản thân tôi cũng từng có suy nghĩ đó. Nhưng ở lâu mới biết lòng người. Ngay từ khi vợ chồng tôi cưới nhau, bố vợ đã gọi đến nhà và nói chuyện về vấn đề ra ở riêng. Ông bảo:

“Bố rất ủng hộ hai đứa nếu nếu các con tự lập. Vì thế, khi hai đứa mua nhà, thiếu bao nhiêu thì bố sẽ cho vay bấy nhiêu. Chứ tính con gái bố, bố biết chứ. Nó làm vợ thì được, còn làm dâu thì vẫn nhiều thiếu sót lắm. Thôi, anh cứ về suy nghĩ đi rồi bảo lại với bố mẹ”.

Thời điểm đó tôi làm gì có tiền. Chẳng qua nghe bố vợ nói vậy, tôi nghĩ ông bà sẽ hỗ trợ hết khả năng. Đằng nào ông bà cũng nhiều tiền như thế, không cho con cháu thì cho ai nữa? Thế rồi có ít tiền trong tay, tôi mạnh dạn mua căn chung cư, vị chi là phải vay thêm bố vợ tỷ rưỡi. Lúc vay tiền về, vợ tôi cứ nâng lên đặt xuống, mãi chẳng dám quyết. Cô ấy còn nói:

“Bố bảo cho vay thôi đấy. Mà bây giờ vợ chồng mình làm tháng được 3 chục triệu thế này, biết bao giờ mới trả xong nợ đây? Hay là mình mua căn nhỏ thôi anh, việc gì phải mua nhà to thế”.

Khi ấy tôi cho rằng vợ tiếc tiền của bố nên mặc kệ và vẫn chốt căn nhà có giá trị hơn 2 tỷ. Vì suy cho cùng thì lúc cho vay, bố vợ cũng phải hiểu rõ tình hình tài chính của chúng tôi như nào rồi chứ. Mấy năm trôi qua, bố vợ tôi cũng chưa từng nhắc đến số tiền trên. Điều đó khiến tôi cũng quên béng đi là mình còn nợ bố vợ tỷ rưỡi nữa.

Cho đến đợt này, công việc làm ăn của nhà vợ tôi trượt dốc. Chẳng biết ông bà đầu tư đất cát thế nào mà tiền cứ đội nón ra đi. Cách đây hơn tháng, vợ tôi về nhà ngoại chơi. Không biết bố mẹ nói gì mà cô ấy tự nhiên nhắc lại chuyện tiền bạc:

“Anh này, bố mẹ chắc sắp bán cái nhà đang ở để trả nợ. Nhà mình còn khoản nợ bố hồi mua nhà, giờ xoay ở đâu mà trả cho ông để đỡ đần đi chút”.

Vợ tôi nói nghe thì đơn giản lắm. Mấy năm nay chúng tôi cũng làm ăn khó khăn, lại nuôi 2 đứa con nữa. Tiền đâu mà ra cả tỷ để trả bố vợ cơ chứ? Thế nhưng hôm bữa, ông gọi tôi qua nhà để nói chuyện. Ăn uống xong, bố vợ tôi đi thẳng vào vấn đề:

“Cái khoản đợt trước con vay bố mẹ để làm nhà, con xem thế nào trả cho bố mẹ trong thời gian sớm nhất. Còn lãi thì bố chỉ lấy theo một nửa ngân hàng thôi. Nếu đợt này làm ăn không thất bát thì bố cũng chẳng lấy lãi các con làm gì. Nhưng giờ kinh tế đi xuống, các con cũng phải thông cảm với bố mẹ”.

Nghe có chán không cơ chứ. Lúc ấy tôi cũng rối bời lắm. Vay mấy năm trời không thấy ông nhắc đến một câu, giờ tự dưng bảo trả khiến tôi không biết phải đào đâu ra gần hai tỷ. Sau hôm ấy, vợ tôi cũng suốt ngày tác động lên chồng, cứ bảo không có tiền thì bán nhà đi. Chứ để bố mẹ cô ấy đòi tiền mãi thì không ổn.

Cực chẳng đã, tôi mới gọi về bàn bạc với bố mẹ. Nhà tôi thì có khá giả gì đâu, lâu nay ông bà chỉ tiêu vài đồng lương hưu. Đột nhiên con trai gọi về hỏi tiền tỷ, mẹ tôi cũng choáng lắm. Nhưng được 2 hôm, bà gọi lên nói với tôi:

“Thôi con ạ, người ta đã cạn tàu như thế thì mình cũng không thể làm ngơ được. Bố mẹ có 2 mảnh đất mặt đường mới vẫn đang để dành dưỡng già. Bây giờ các con cần thì mẹ bán đi, xoay tiền cho con trả bố vợ”.

Phận làm con, tôi nào có muốn đi lấy đất của bố mẹ mình như thế? Nhưng nghĩ kỹ lại thì chẳng còn cách nào khác. Thế nên, tôi đành phải nhờ mẹ bán 2 mảnh đất ấy đi. Rồi sau này nếu có tiền, tôi sẽ gửi về quê cho mẹ để bù đắp vào phần tài sản ấy.

Hôm nay mẹ tôi gọi lên nói bán đất được gần 2 tỷ. Tính đi tính lại thì cũng gần bằng số tiền gốc và lãi tôi vay bố vợ. Mấy hôm nữa đợi người ta chồng tiền xong, tôi sẽ về lấy và trả ngay cho xong chuyện. Còn tôi nói thật, việc trả là phải làm thôi, chứ tôi không phục bố vợ một chút nào. Lúc vay ông không nhắc đến lãi lời, thế mà bây giờ lại chủ động đòi tiền lãi. Đồng ý là bây giờ ông rơi vào hoàn cảnh khó khăn. Nhưng dù khó thế nào, ông vẫn phải nghỉ đến con cái trong nhà. Tôi cũng vừa bảo với vợ rồi đấy, Tết năm nay đừng hòng đặt chân về nhà ngoại. Nếu cô ấy dám trái ý, tôi cho đi luôn. Là đàn ông, tôi phải giữ sĩ diện cho mình chứ. Mọi người thấy tôi làm vậy có đúng không?

Advertisement
Advertisement

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *